Những bài thơ hay về tình yêu luôn có sức hút kỳ lạ, kéo dài qua bao thế hệ, bởi lẽ, thơ ca là cách thể hiện tinh tế và sâu sắc nhất của cảm xúc con người. Trong văn hóa Việt Nam, thơ ca về tình yêu chiếm một vị trí đặc biệt, phản ánh mọi khía cạnh của tình yêu từ ngọt ngào, lãng mạn đến đau khổ, chia ly. Bài viết này, kienthucgiaitri.com tổng hợp và giới thiệu đến bạn đọc 10 bài thơ hay nhất về tình yêu, giúp người đọc cảm nhận và thấu hiểu hơn về quan niệm tình yêu qua từng nét chữ, từng câu thơ.
Nhớ Nhung – Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Sợi gió hoàng hôn se sắt
Đong đưa chiếc lá thu vàng
Ai vừa đi ngang rất vội,
Hay là giọt nắng vừa tan?
***
Dịu dàng mùa thu ghé tới
Đường chiều ánh mắt hư vô
Trời xanh một màu rất thực
Nhưng em thì quá mơ hồ
***
Ta như gã khờ phiêu bạt
Mải mê những phiến chân trần
Lời thương dùng dằng không ngỏ
Thu về rụng trắng ngoài sân
***
Chợt nghe hương mùa xao xuyến
Người giờ như áng mây trôi
Có kẻ ngẩn ngơ ngồi hát
Dường như lại nhớ nhung rồi…
Sóng – Tác giả: Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
***
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
***
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
***
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau
***
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
***
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương
***
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
***
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
***
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.
Mùa Thu Cho Em
Mùa thu này anh trao hết cho em.
Để nắng ấm ngập tràn miền hạnh phúc.
Để niềm vui hòa trong cùng mọi lúc.
Khi anh nắm tay em , trao mắt nhìn.
***
Mùa thu này sẽ mãi là của em.
Từng ngọn cỏ từng cánh hoa lộng lẫy.
Từng nụ nhỏ li ti cũng thức dậy.
Để mãi nở rợp trời hoa tình yêu.
***
Anh đã yêu em, yêu cứ thật nhiều.
Bởi tình trong anh chẳng bao giờ cạn.
Nhưng chỉ trao riêng về em thế đó.
Mùa thu này hạnh phúc mãi tròn vo.
Tình Yêu Và Biển – Tác Giả: Thủy Nguyễn
Đứng trước biển em thấy lòng xao động
Biển tuyệt vời bởi con sóng ngân nga
Sóng cùng gió tạo lên bản hòa ca
Cứ vang mãi…chẳng khi nào ngưng nghỉ
***
Biển cũng giống như tình yêu anh nhỉ
Lúc bình yên… lúc lại cứ ầm ào
Biển lại yên bình… mỗi khi qua giông bão
Biển sẽ đẹp hơn… sau những trận thét gào
***
Và tình yêu… cũng có khi như thế
Qua đắng cay… sẽ rất ngọt ngào!
Tháng Mười Một Của Em – Tác Giả: Hằng Hoài Nguyên
Tháng Mười Một dịu êm
Một bó họa mi em đặt bên rèm cửa
Nhẹ dàng, mong manh sương rơi trên ngọn cỏ
Em phải trở về, xinh đẹp, là em thôi!
***
Chiếc lá cựa mình ôm chút nắng tinh khôi
Bao chuyện buồn vui em cất vào quá khứ
Nếu có nhớ nhung, em gửi vào câu chữ
Bình dị, an yên như ngày em bắt đầu!
***
Cuộc đời dài rộng ai biết trước ngày sau
Bầu trời cao xanh, nhạt màu ngay, có thể
Tình yêu dẫu đẹp cũng thấm buồn, có lẽ
Kể từ hôm nay em sẽ sống cho mình!
***
Tháng Mười Một dịu hiền như một chiếc ô xanh
Sau những quẩn quanh em nép mình lặng lẽ
Em chọn hạnh phúc cùng đôi điều nhỏ bé
Như khóm họa mi khe khẽ nở bên thềm!
Không khóc được…. – Tác giả: Thiên Gia Bảo
Nếu khóc được anh đã khóc lâu rồi
Khóc để quên…để muôn đời thôi nhớ
Nước mắt tuôn rơi xóa đi duyên nợ
Đưa chúng mình về đúng nghĩa người dưng…
Nếu khóc được thì anh chẳng ngại ngùng
Sẽ khóc như ai…chưa từng biết khóc
Để cơn yêu đương về thôi mệt nhọc
Hạnh phúc nơi đâu đến lại một lần…
Nếu khóc được rửa trôi hết bụi trần
Anh muốn khóc tan chảy phần đau khổ
Để trái tim lại ngập tràn hoa nở
Cánh đồng tâm hồn bát ngát hương yêu…
Nếu khóc được nhẹ nhàng biết bao nhiêu
Anh muốn thét lên những điều thầm kín
Đã từ lâu cố chôn vùi bịn rịn
Trong khoảng đau thương dấu diếm riêng mình…
Nếu khóc được thì đâu phải nín thinh
Phải cố làm như vô tình băng giá
Dẫu thật gần nhau mà như xa lạ
Sao thấy lạnh lòng hơi thở cô đơn…
Nếu khóc được sẽ vơi bớt nỗi buồn
Thà trút hết tâm hồn thôi day dứt
Còn gì đâu giữa dòng đời được mất
Mà cơ cầu mà níu giữ bon chen…
Nếu khóc được khóc cho hết lụy phiền
Một lần đau thoát ra miền tươi sáng
Gạt lệ đi nghe cõi lòng phẳng lặng
Nở nụ cười rồi mạnh mẽ bước qua.
ĐÔNG VỀ NHỚ EM – Thơ: Đức Trung
Chiều nay trời chuyển sang đông
Gió lùa se lạnh, nỗi lòng cô đơn
Ngồi buồn ngắm cảnh hoàng hôn
Từ trong tâm khảm bồn chồn nhớ em.
***
Mưa rơi tí tách bên thềm
Nỗi niềm thương nhớ càng thêm dâng đầy
Mơ màng nhìn khói thuốc bay
Nhớ em da diết những ngày cách xa…
***
Lời nguyền xưa của đôi ta
Tình yêu nay vẫn thiết tha mặn nồng
Đông về em có nhớ không?
Nụ hôn ngày ấy…môi hồng em trao.
***
Bên nhau tình cảm dạt dào
Vòng tay ân ái ngọt ngào yêu thương
Nay em xa cách dặm trường
Tình anh mãi mãi…vấn vương tơ lòng..!
Mùa Đông Và Em – (Kẻ Lãng Du)
Gió ùa về một mùa đông ngập phố
Chút mùa thu xếp lại khóm cúc vàng
Kí ức ấy lăn vào miền xa vắng
Đợi mấy mùa sao bỗng thấy… mênh mang
Anh thương lắm mỗi lúc gió đông sang
Gửi nỗi nhớ bay theo miền giá lạnh
Trời góp rét để hồn thêm hiu quạnh
Cho mắt buồn ngơ ngác trước mùa đông
Chợt hỏi lòng ta có nhớ người không?
Để trước chiều lạc rơi bao nỗi nhớ
Cơn gió xô giữ trong nhau hơi thở
Cho riêng anh riêng một nỗi đợi chờ
Thành phố trở mình khoác áo mùa đông
Thoáng rùng mình… em bây giờ có rét
Căn phòng ấm… giữa một mùa đông chết
Đợi em về… đan nắng ấm cho nhau!
Chỉ còn nỗi cô đơn
Chẳng còn gì ngoài nỗi cô đơn
Chợt thức dậy từ một nơi nào đó
Như lữ khách giữa đời là quán trọ
Ta bước lang thang cùng với mình ta
Đừng hát người ơi những bản tình ca
Những bản nhạc sao lắm là dối trá
Tình yêu chỉ là chiếc vòng nghiệt ngã
Đừng hết sơn son rồi lại thếp vàng
Đừng nói người ơi những lời dối gian
Chỉ đẹp lòng nhau đầu môi chót lưỡi
Ta chỉ muốn nghe những lời tim nói
Hãy nói những gì hay hơn lặng thinh
Đêm nay ta nghe lặng giữa lòng mình
Có gã đàn ông vu vơ bật khóc
Những giọt lệ chảy ngược vào tim óc
Hóa thành nỗi buồn lặng lẽ, xót xa
Còn lại gì khi giông bão đã qua
Lòng người bỗng chơ vơ như đồi núi
Ngổn ngang trong tim hình hài đá cuội
Cằn khô đất nhớ hoa hồng
Khuya lặng lẽ về quanh những phố đông
Những hàng cây cũng hóa chồng hóa vợ
Quay quắt từ đâu nỗi cô đơn òa vỡ
Đường về chỉ một mình ta.
Hà Nội Lạnh Rồi, Giữ Ấm Nhé Yêu Thương – Tác giả: Giã Qùy
Hà Nội lạnh rồi, mình lại cách xa nhau
Ghế vắng, chiều buông rặng liễu sầu lặng lẽ
Ân tình hãy còn nặng lòng như thế
Nên ngày gió về đâu dễ dửng dưng quên…
***
Phương Nam nắng đầy mà nghe chênh vênh
Rưng rưng tủi hờn thèm một vòng tay ấm
Thương phía yêu thương co mình trong giá lạnh
Tim chợt nhói đau !
***
Hà Nội lạnh rồi, biết sẽ rất cần nhau
Mà không thể đành vờ như hờn dỗi
Một đêm nhớ đầy hôn nhau trong mơ vội
Mới hay mùa đông xơ xác thêm nhiều.
***
Nếu nói thật lòng thương biết bao nhiêu
Có đủ ấm hơn giữa mùa buốt giá
Hay đủ mát lành nắng phương Nam đương hạ
Và ngày cách xa níu lại thêm gần?
Thơ ca về tình yêu là một phần không thể thiếu trong kho tàng văn học Việt Nam, nó không chỉ làm phong phú thêm ngôn ngữ mà còn góp phần nuôi dưỡng tâm hồn con người, nhất là những con người đang yêu. Hy vọng rằng, qua 10 bài thơ hay về tình yêu này, mỗi người sẽ tìm thấy cho mình những cảm xúc đặc biệt, và từ đó, yêu thêm cuộc đời này, yêu thêm những điều tốt đẹp mà tình yêu mang lại.